11 tháng 9 2020

Hết dại

Bệnh mấy tháng… Chiều nay, lục lại vài tấm hình cũ, và viết. Hình ảnh “hơn vạn lời nói”, sau đây là một vài điển hình:

Hình 1 – Cam Kết
Ngày 22/4/17, tại xã Đồng Tâm, Mỹ Đức, Hà Nội, một văn bản do chính Nguyễn Đức Chung (nguyên chủ tịch UB TP Hà-Nội) viết, ký và “xin cam kết” ba (3) điều. Văn bản nguệch ngoạc trên một trang giấy kẻ ô để tập viết của học trò tiểu học nhưng có đầy đủ chữ ký của “Hành Pháp” (CT Chung), “Lập Pháp” (ĐB Quốc Hội”), Tư Pháp (luật sư) và “nhân dân” là một sự mỉa mai ngoài sức tưởng tượng về luật pháp của đảng CSVN về cả nội dung lẫn hình thức. 

Sau đó ba mươi tám người (38) bao gồm một số cảnh sát cơ động (CSCĐ) bị dân Đồng Tâm bắt “làm con tin” đã được giải cứu. CT Chung được truyền thông của đảng ngợi “ca” như một “người hùng”.

Ông Kình tin đảng, dân Đồng Tâm tin đảng; nhưng quan (Chung) và đảng thì không dại gì thực hiện lời cam kết. Không một “cam kết” nào được thi hành: Đất không trả, người bị truy tố, và thủ phạm gây thương tích cho ông Kình vẫn “biệt tăm”.

Hơn hai năm sau, ngày 9/1/2020, ba ngàn quân tiến vào Đồng Tâm trong đêm, ông Kình (“địch” với 58 tuổi đảng) bị bắn chết tại nhà, sau đó đem đi phanh thây, trước khi trả về cho gia đình. Phía “ta” có ba “đồng chí” hy sinh! “Đánh đấm” thế nào mà trang bị tận răng trong khi phía “địch” chỉ có vũ khí thời chống thực dân mà “ta” lại bị hy sinh nhiều thế! Sao vụ này, có nhiều sự việc mỉa mai đến không biện bạch được!

Bảy (7) tháng sau, 28/8/20, Chung “con” bị bắt. Đời đi còn nhanh hơn đạo diễn dựng phim. Cảnh sát bị bắt, Chung đi cứu. Đến lượt Chung bị cảnh sát bắt, ai cứu Chung đây? Dân ư? Chung đâu có thực hiện lời “cam kết”. Công an ư? đảng ư? Rằng: Chung và gia đình “hốt” nhiều quá, nên “đứt” đường “chun” rồi!

Hình 2 – Cảm thông 
Là sự cảm kích của các CSCĐ trong số 38 người được thả đối với những người đã “bắt giữ” họ. Dường như có sự thông cảm giữa những nạn nhân? Trong số những ánh mắt và nụ cười tri ân đó, có ai trở lại nơi đó trong đêm để chứng kiến việc thảm sát, và phanh thây một ông già 84 tuổi? Trong số những những người được CT Chung “cứu” hôm đó, có người nào tháp tùng đội bắt giữ “Chung con” ba năm sau? Bộ đồng phục cảnh sát không che hết tình người; và sự cảm thông chợt bùng lên như giữa những nạn nhân cùng cảnh ngộ.


Hình 3: Voi-Chó
Ông quan áo trắng “giản dị” thế kia có ai ngờ bây giờ là tội phạm buôn lậu, rửa tiền, “đánh cắp bí mật nhà nước”. Vợ quan là chủ của chuổi siêu thị Minh Hoa sang trọng, và gởi cả triệu đô sang Mỹ cho con trai ăn chơi. Sao mà trong hình trông ông hiền từ đến vậy? Nhưng, “tướng công an” có khác, đàn em bao bọc xung quanh, người chụp có lẽ “không rét mà run” không chừng. Quan trường CS khốc liệt quá, quan Chung đang “lên voi” lúc đó, ba năm sau “xuống chó” thê thảm. Có ai trong số những đàn em tháp tùng bảo vệ quan Chung trong hình lại là người của đối thủ không?

“Mỗi lần ngã là một lần bớt dại, để thêm khôn một chút nữa trong người” (TBT Trọng đã “nhấn mạnh” hôm 3/9/20, 5 ngày sau khi bắt Chung). Sao các quan lớn CS cứ “dại” rồi “ngã” hoài vậy! Mà là “một bộ phận không nhỏ cơ”. Từ ông Giáp “dại” nên bị chuyển từ đại tướng sang chủ tịch ủy ban sinh đẻ có kế hoạch, đến ông Dũng “dại” nên về làm “người tử tế”. Quan trường CS giống như sòng bài, “đặt lộn kèo” thì thua, và “thắng keo này” đâu có chắc thắng tiếp kèo sau. Bây giờ đặt kèo Tài (Trọng), không có nghĩa là bài không có lúc ra Xỉu, lúc đó không Xỉu - thì phải xỉu. Sáng như Quang, mạnh như Thanh lúc xỉu thì phải xỉu...luôn. Chung tới lúc đức hết (chữ "đức" trong văn bản (Hình Một) viết hai lần không trọn) thì phải kết vậy.

Phải kể một chút về ánh mắt của người phụ nữ áo xanh trong hình… sao mà buồn quá vậy. Bàn tay như đưa ra như một khẩn cầu, và cũng như một dự cảm cho những ngày sóng gió (đã tới). Dân mà! Mẹ mà! Thương chồng! Thương con mà! “Tiếng cuốc vọng năm canh”…u buồn!

Hình 4: Hết Dại?
Dân vỗ tay, dâng hoa cho quan, tiễn quan đi. Con đường làng nhỏ hẹp, quá nhỏ cho một đoàn xe…Cờ đỏ phất phới dưới những mái hiên xiêu vẹo, đó là hình ảnh thật của bọn “cường hào, địa chủ”, “bọn khủng bố” đấy! Đó là từ ngữ trong phiên tòa đang diễn ra công an xử dân Đồng Tâm những ngày này.

Bộ máy cai trị VC đang cố gắng dùng lại những ngôn từ thời cải cách ruộng đất. Muốn có “cách mạng” cần phải có “căm thù”, bần cố nông cần phải căm thù cường hào địa chủ… thế là “cải cách ruộng đất”. Mấy trăm ngàn người chết, đảng thú nhận đã “ngã” và… tiếp tục “dại”.

Lòng “căm thù giặc” nung nấu qua ba, bốn thế hệ, sách (giáo khoa) sử (đảng) còn ghi, và công nông dân vác búa liềm xây dựng đảng, xóa bỏ giai cấp (lý tưởng cộng sản mà). Tiến lên CNXH, nhưng càng tiến thì quan càng giàu, dân càng nghèo và trở thành “ký sinh trùng” trong xã hội, và nhiều thứ thuế đặt ra theo kiểu “vặt lông vịt”, sao cho được nhiều “lông” mà không “kêu”.

Lý tưởng cộng sản? Tầm bậy! Dân “ngã nhiều lần rồi, không dại nữa”. Quan tiếp tục bài bạc, đặt cược, “dại” và “ngã”, “tài” rồi “xỉu”. Còn đảng thì “dại nhiều lần” nhưng chưa ngã hẳn, có lẽ sẽ ngã lần cuối, và hết…dại.

Nguyên Đại
11 Tháng Chín 2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét