Hiển thị các bài đăng có nhãn Alexandre de Rhodes. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Alexandre de Rhodes. Hiển thị tất cả bài đăng

29 tháng 11 2019

"Công Cụ Xâm Lăng"

Năm 1624, giáo sĩ Công giáo Alexandre de Rhodes, thường được gọi là Cha A-lịch-sơn Đắc-Lộ đến Việt Nam để rao giảng niềm tin vào Thiên Chúa. Đức Jesus là nhà truyền giáo đầu tiên của nước Chúa với hạnh phúc được đi tới bằng con đường thương yêu và tha thứ. Sứ mạng của ngài Đắc-Lộ ở Việt Nam hơn 4 thế kỷ trước là tiếp tục con đường của Đức Giê-su. Thiên Chúa không tranh chấp với những ông vua của thế gian.

Hơn 5 thế kỷ trước công nguyên, Phật Thích-ca sau khi đắc đạo, xuống núi, khai ngộ chúng sinh. Công việc của Đức Phật lúc đó không có gì khác hơn là một nhà truyền giáo. Ngài kêu gọi tất cả chúng sinh bước vào “quốc gia của Ngài”. Nước Phật vượt ra ngoài các biên cương sỏi đá, không có đảng phái. Buông bỏ ngã chấp là con đường đi tới nước Phật.

Truyền giáo không phải là xâm lăng.

Người Việt “ghi tiếng nói” của mình vào thế kỷ 16 bằng chữ Nôm, tương tự như chữ Tàu hiện nay. Ngài Đắc-Lộ tìm cách ghi tiếng Việt bằng các mẫu tự La-tin. Ghi lại tiếng nói của một dân tộc khác bằng các âm ký, mẫu tự mà mình biết, là công việc của con người từ khi họ bắt đầu dùng chữ viết, cho đến hiện nay, và không biết chừng nào chấm dứt.

Tên khai sinh của ông chủ tịch Trung Quốc viết bằng chữ Hán. Người Mỹ nghe ông phát âm tên của ông ta, và ghi lại là Xi Jinping. Người Việt, tiến thêm một bước, việt hóa cái tên đó, với chữ Tập Cận Bình. Ông “Xi-Jinping” chưa chắc đã biết tên mình là “Tập Cận Bình”.

Hệ thống âm ký, ghi lại tiếng Việt bằng các mẫu tự La-Tin (hay có nguồn gốc La-Tin), khởi soạn từ ngài Đắc Lộ và một số đồng đạo của ngài, sau này trở nên tiện dụng, dần dần được hoàn thiện, và trở nên những chữ mà tất cả người Việt viết và đọc hiện nay. Công việc đó của ngài Đắc Lộ là công việc của một nhà văn hóa, không liên quan gì đến chính trị. Hơn hai trăm năm sau, kể từ ngày những chữ La-Tin được dùng khởi sự để ghi lại tiếng Việt, năm 1858, theo lệnh của vua Pháp thời bấy giờ, lính Pháp tiến vào Đà-Nẵng.

Truyền đạo Thiên Chúa giáo là công việc của Chúa Jesus, khởi đi từ chính Ngài, từ thế kỷ thứ 1. Khởi sự ghi lại tiếng Việt bằng các mẫu tự La-Tin là công việc của ngài Đắc-Lộ đầu thế 17. Tấn công vào cảng Đà Nẵng là lính Pháp vào thời điểm nửa sau thế kỷ 19. Nhưng: không hiểu sao hơn mười mấy ông GS. PGS. TS tuần trước xuất hiện, nhập chung 3 chuyện này lại mà nói rằng, dùng mẫu tự La-tin để ghi lại tiếng Việt với mục đích truyền giáo, ngài Đắc-Lộ có tội hơn là công, vì đã tạo ra “công cụ xâm lăng”…

Công cụ xâm lăng là súng đạn người Pháp đã dùng, và người Việt đã dùng các loại “công cụ xâm lăng” từ Trung Quốc để chống lại. Rồi thì Trung Cộng đã và đang mở một cuộc xâm lăng Việt Nam bằng một công cụ có khi hiệu quả hơn súng đạn; đó là: sự hèn hạ, khuất phục, tham lam, và tàn ác của các “trí thức” và quan chức Việt Cộng chỉ biết quỳ.

Biển học mênh mông, không ai tỏ tường, nếu các ông không, hoặc chưa biết, thì nên học lại. Nhưng, nếu đem các ý đồ chính trị vào các công việc văn hóa, các ông không tránh được sự khinh bỉ.

Nguyên Đại
29 Tháng Mười Một 2019

Đã đăng trên:
Báo Tiếng Dân

Tiếng Dân Facebook