Hiển thị các bài đăng có nhãn Formosa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Formosa. Hiển thị tất cả bài đăng

01 tháng 9 2016

Quá dài cho một cuộc mộng du

Hôm nay (1/9), nhiều ngàn người dân Hà Tĩnh xuống đường đi biểu tình, những chiếc nón lá, những bộ quần áo lam lũ trên con đường bụi, họ đi thành từng hàng tha thiết kêu gọi những đồng bào giàu có, sang trọng của họ hãy cho họ một con đường sống, đóng cửa Formosa, "Chọn Nhân Dân hay chọn Formosa", và những người đó đã chịu những trận đòn dùi cui của CSCĐ đánh xuống người họ, không chút nương tay.

Hai hôm trước (30/8), đại tướng bộ trưởng BQP VN, Ngô Xuân Lịch đã ôm thân mật ông BT BQP Trung Quốc, Thường Vạn Toàn. Ông Lịch cảm ơn sự tiếp đón chu đáo mà phía TQ dành cho đoàn VN, rằng nhà nước và ĐCSVN tiếp tục duy trì, củng cố quan hệ hợp tác hữu nghị, đưa quan hệ Việt - Trung lên tầm cao mới và mục tiêu hàng đầu là "bảo đảm lợi ích tối đa của quốc gia, dân tộc".

Lợi ích của ai, quốc gia nào? Câu hỏi vỗ vào mặt như muối xát. Dường như có hai đất nước. Một, có những bệnh viện với những bệnh nhân la liệt, hai bệnh nhân một giường, dưới gầm giường, dọc hành lang, đau đớn, thất thần; có những con thuyền điêu đứng quấn khăn tang bên cạnh những đàn cá quằn quại trúng độc; có những ngôi nhà ngập ngụa trong nước bẩn chỉ sau một cơn mưa; có những em bé tự tử để kết thúc một tuổi thơ rách rưới không có nổi một bộ quần áo lành lặn để đến trường, có những mạng người rẻ hơn mạng một con chó bị mất trộm. 

Và có một đất nước khác, với những biệt thự sừng sững nguy nga của các quan chức lớn nhỏ, những ngôi nhà với tất cả gỗ quý, những quan ông, quan bà với nhiều người hầu hạ chung quanh. Ông Lịch và các đồng chí của ông đang "bảo đảm lợi ích tối đa" cho cái đất nước "thứ hai" đó.

Ông Lịch cảm ơn sự giúp đỡ của TQ cho "sự nghiệp giải phóng dân tộc" và "công cuộc đổi mới ngày nay". Ngày 2/9/45, có một người đã mượn những lời lẽ hùng hồn trong Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của nước Mỹ về tự do và nhân quyền, rồi thì 71 năm sau, cũng đúng vào những ngày tháng này, sau khi bao thế hệ đã ngã xuống trong khói lửa chiến tranh, người Việt vẫn còn khao khát cái quyền được nói và được lắng nghe lời lẽ của chính mình. 

Giải phóng cho ai? Đổi mới được những gì? Vẫn là những câu hỏi đau đớn như tiếng nấc nghẹn ngào của những em bé đói lạnh ngơ ngác trước những tượng đài bệ vệ đứng chông chênh trên những con đường xiêu vẹo, đứt gảy.

Ông Lịch nhất trí với ông Toàn rằng "quan hệ giữa hai quân đội đang trên đà phát triển tốt đẹp với những điểm sáng như đối thoại chiến lược, hợp tác biên phòng, tuần tra chung trên biển" trong khi những cơ sở quân sự, những hầm chứa máy bay không ngừng được xây dựng trên các đảo nhân tạo, và tên lửa được đưa tới các đảo trên biển Đông. 

Nếu sự "nhất trí" của hai ông Lịch-Toàn có giá trị tương đương những lời nói lảm nhảm của những kẻ bị bệnh tâm thần phân liệt, thì sự lo ngại về một cuộc chiến quy mô lớn lại là một điều hết sức rõ ràng. Trong khi ở Bắc Kinh ông Lịch cho rằng: "Hơn bao bao giờ hết, hai bên đều cần môi trường hòa bình, ổn định, phục vụ mục tiêu chiến lược phát triển ở mỗi nước", thì ở Singapore, gần như trong cùng một ngày, ông Trần Đại Quang (CTN) phát biểu: "Nếu chúng ta cho phép bất ổn xảy ra, đặc biệt là trong trường hợp xung đột vũ trang, sẽ không có người thắng hay kẻ thua, mà tất cả đều thua".

Chính quyền đầu tiên trên của đảng CS xuất hiện một năm trước khi chiến tranh thế giới thứ nhất hoàn toàn chấm dứt, và các chính quyền CS khác xuất hiện ngay sau chiến tranh thế giới thứ hai. Các đảng CS lợi dụng chiến tranh để cướp chính quyền, thì bây giờ đến lượt họ lại sợ mất chính quyền, nếu chiến tranh xảy ra. 

Trong chiến tranh Nam-Bắc Việt Nam, kẻ thực sự bại trận là dân tộc Việt Nam, sự mất mát đến với toàn bộ các gia đình trên cả hai miền Nam-Bắc Việt, và kẻ thực sự thắng lợi đó là làn sóng cộng sản được nối dài tới cực Nam của nước Việt, và biên giới của nước Trung Hoa cộng sản được trải tới Hoàng Sa và (một phần) Trường Sa.

Nếu "tất cả đều thua" nói về những đau thương mà đất nước dân tộc phải chịu trong một cuộc chiến; và bởi vì thế mà cần phải tránh chiến tranh, thì lẽ ra đảng CSVN, phải dừng lại, như nước Đức, mà không phải lao vào mục tiêu "thống nhất'' bằng xương máu của cả một dân tộc trong suốt hơn hai mươi năm khói lửa và tang tóc. Chưa bao giờ đảng CS đặt quyền lợi của dân tộc lên trên quyền lợi của đảng.

"Diễn Biến Hòa Bình" là từ ngữ mà đảng CS dùng để đặt những khát vọng tự do dân chủ vào thế đối nghịch với họ, để đặt những đồng bào, cùng tiếng nói, cùng quê hương với họ vào thế tử thù. Thực chất, chính những "đồng chí" của họ ở bên kia biên giới mới là những tay chơi "diễn biến hòa bình" tinh vi nhất, thành công nhất, và tàn độc nhất. Họ hiện có những vùng đất tự trị trên toàn cõi Việt Nam. 

Formosa ở Hà Tĩnh chỉ là một trong những khu vực "tự trị" đó. Không ai được phép vào khu vực thành phố bên trong của nhà máy, ngoài việc vài tháng một số viên chức CSVN rảo bước lấy lệ để gọi là kiểm tra, và vì thế đã tạo nên thảm họa biển chết miền Trung, việc xả độc đã "diễn biến" một cách rất "hòa bình", trước khi hàng trăm ngàn tấn cá chết dạt vào bờ trong suốt mấy tháng liền.

Nhiều ngàn "công nhân" Trung quốc đang có mặt trên khắp các tỉnh thành Việt nam, việc chiếm đất di dân đã được thực hiện một cách hết sức mềm mại, ngọt ngào. Các quan chức CSVN duy trì, nuôi dưỡng các diễn biến rất hòa bình này, miễn là họ có thời gian để thâu tóm, vơ vét và chuẩn bị hậu sự cho họ và gia đình của họ ở một nơi nào đó ngoài VN.

Tại sao ngoài các công trình giải trí, khu nghỉ dưỡng hoành tráng, thì tất cả các dự án quan trọng của Việt Nam như Vinashin, PVC, ...đều thua lỗ và phá sản. Đồng bằng Cửu Long điêu đứng, ngư nghiệp dường như chết lịm, nông nghiệp Việt nam phập phồng theo nhịp tay của các thương lái trung quốc, giáo dục loay hoay không lối ra, y tế trở thành một thảm trạng...Tất cả những điều đó không đến từ các "thế lực thù địch" bên kia bờ Thái Bình Dương, mà nguyên nhân trực tiếp hay gián tiếp đến từ các "đồng chí anh em" ở phía bắc biên giới.

Ông tổ của người CS (Karl Marx) đã viết: cuối cùng thì quan hệ sản xuất quyết định thắng lợi. Quan hệ sản xuất là quan hệ giữa người và người trong quá trình sản xuất. Marx kêu gọi một quan hệ sản xuất tốt đẹp hơn, không còn cảnh "người bóc lột người"; nhưng thực chất các nhà nước cộng sản đã phá hoại tất cả các quan hệ sản xuất khả thi mà lịch sử xã hội loài người có thể kiến tạo, để thay bằng một thứ... "quan hệ quan chức". 

Những quan chức cộng sản không có lý tưởng cộng sản, một lý thuyết không tưởng và bất khả thi, như Marx; họ chỉ đơn thuần là những kẻ dối trá, tàn ác và tham lam. Các nhà nước cộng sản ở Âu Châu đã sụp đổ không vì chiến tranh, mà vì sự thiếu vắng những quan hệ sản xuất hiệu quả kéo theo một sự sụp đổ kinh tế và bất ổn xã hội.

Còn vài phút nữa là sáng ngày 2/9/16, đọc lướt qua tờ Quân Đội Nhân Dân để kiểm lại những trích dẫn, và chợt thấy dòng chữ "Đảng CSVN lãnh đạo nhà nước và xã hội là một tất yếu lịch sử". Tôi chợt rùng mình... 71 năm qua, đã quá dài cho một cuộc mộng du.

Nguyên Đại
1/9/16

Đã đăng trên:
Trang Ba Sàm/ Nguyễn Hữu Vinh

Bauxite Vietnam


15 tháng 8 2016

An Ninh Quốc Gia. (Chấm). Không cần nói thêm.

Scott Morrison
Hai ngày trước (13/8), Tổng Trưởng Tài Chánh Úc, ông Scott Morrison, đã thông báo quyết định của chính phủ trong việc rút giấy phép đầu tư của các công ty Trung Quốc vào mạng lưới cung cấp điện cho tiểu bang New South Wales (NSW).

Lý do mà nhân vật quyền lực số 2 trong chính phủ, sau Thủ Tướng Úc, đưa ra là: “an ninh quốc gia”. Tuy nhiên, ảnh hưởng cụ thể của việc đầu tư này đối với nền quốc phòng Úc như thế nào đã không được ông đưa ra chi tiết; mặc dù ông nhấn mạnh rằng, quyết định của ông dựa trên các báo cáo về quốc phòng. Nói một cách ngắn gọn: Úc từ chối nhận 10 tỉ đô la của Trung Cộng với một câu duy nhất: "an ninh quốc gia". Chấm. Không cần nói thêm.

Quyết định của ông Tổng Trưởng gây "sốc" đối với nhiều người, lớn tiếng nhất là Cựu Thủ Hiến NSW Bob Carr, hiện là Chủ Tịch Viện Quan Hệ Úc-Trung, và Phó Thủ Lãnh Đối Lập, ông Anthony Albanese.

Trong khi ông Albanes chỉ vào sự thiếu thống nhất trong chính sách của chính phủ, khi vừa cuối năm ngoái (2015) đã cho phép các công ty Trung Quốc thuê cảng Darwin, mặc dù có sự cảnh báo của Hoa Kỳ, thì ông Carr đặt câu hỏi rằng tại sao việc tương tự có thể xảy ra ở tiểu bang Victoria, và Nam Úc trước đó, lại không thể xảy ra đối với tiểu bang NSW bây giờ, và việc loại bỏ gói thầu đã làm thiệt hại cho nền kinh tế của tiểu bang NSW. Ông nói thêm rằng có vẻ như quyết định này mang tính chính trị nhằm mục đích kiếm phiếu, và là chỉ dấu của phong trào Bài Trung đang lan rộng.

Các dự án đầu tư về năng lượng của Trung Cộng cũng cũng bị dội lại ở Anh và Mỹ. Tháng trước (7/16), bà Thủ Tướng Anh Quốc vừa mới nhậm, Theresa May, đã ra lệnh vào phút cuối việc đình chỉ dự án năng lượng hạt nhân lên đến 30 tỉ đô la, theo sau cáo buộc của cảnh sát liên bang Mỹ rằng cố vấn cao cấp Allen (Szuhsiung) Ho (Hồ) của Công Ty Năng Lượng Hạt Nhân Trung Quốc (China General Nuclear Power) đã tuyển mộ các chuyên gia của Mỹ với mục đích ăn cắp thông tin khoa học bí mật về hạt nhân để bán cho Trung Cộng. Ông Hồ sẽ phải ra hầu tòa vào tuần tới, và nếu bị buộc tội, ông sẽ đối diện với bản án 10 năm tù và đóng phạt $250, 000 đô Mỹ về việc vi phạm các điều luật bảo vệ an ninh quốc gia của Mỹ.

Quyết định của chính phủ Úc hôm 13/8 được đưa lên bảng tin hàng đầu ở nhiều thông tấn xã trên thế giới không phải vì nó mới, mà bởi vì nó ngắn; như đã nói ở trên, lý do đưa ra là: "an ninh quốc gia" (Chấm). Điều đó gởi đến một thông điệp quan trọng cho các công ty của Úc rằng sự hợp tác của họ với các công ty của Trung Cộng có thể bị chấm dứt bất ngờ với cùng một lý do cực kỳ ngắn gọn như vậy.

Mấy chữ ngắn gọn đó có vẻ như một hiệu lệnh cho thấy sự cảnh báo cao độ của chính phủ đối với dã tâm của Trung Cộng trong việc đầu tư vào cơ sở hạ tầng, và năng lượng như một vũ khí chiến lược để thực hiện giấc mơ Trung hoa của họ. Hiểm họa Trung Cộng đã được báo động rõ ràng, và phải chấm dứt.

Trong khi đó, người viết không dám tin là chính phủ CSVN hoàn lại tiền thuế để công ty Formosa của Trung Cộng tiếp tục hoạt động; và hôm qua 14/8, công ty này đã đã tiến hành việc xả khí thử nghiệm ở 6 ống khói đã hoàn tất trong số 23 ống khói theo dự án. Tác hại đối với môi trường do công ty này tạo ra sẽ vượt sức tưởng tượng của nhiều người theo sau việc hủy hoại mội trường sinh thái biển ở các tỉnh miền Trung từ 4 tháng trước.

Cũng trong thời gian này có tin VN đã đưa tên lửa ra các đảo mà VN đang giữ thuộc khu vực đảo Trường Sa. Theo ông Gregory Poling, Giám Đốc Tổ Chức Sáng Kiến Minh Bạch Hàng Hải Á Châu thì tổ chức của ông ta không thể xác nhận hay phủ nhận điều này. Quan điểm của người viết, thực chất của việc xuất hiện tên lửa của VN ở Trường Sa không phải là điều quan trọng tới mức sống chết. Trường Sa có thể chỉ là một cái bẫy. Thực ra vấn đề không phải ở đảo, mà là ở đất liền.

Vũ khí khủng khiếp nhất, đáng sợ nhất của Trung Cộng, đối với Việt Nam, không phải là tên lửa hay tàu ngầm mà là các dự án, các công trình lớn nhỏ đang ngày mỗi nhiều hơn trên khắp mọi tỉnh thành Việt Nam. Hiểm họa Trung Cộng đối với Việt Nam đã quá rõ ràng. Hiểm họa này phải chấm dứt, cho sự tồn tại của dân tộc Việt Nam.

Yêu cầu mà hàng chục ngàn người dân đang xuống đường để biểu tình hôm nay cũng rất rõ ràng: Formosa phải đóng cửa.

Nguyên Đại
15/8/16 

Đã đăng trên:
Trang Ba Sàm/ Nguyễn Hữu Vinh