17 tháng 2 2019

Trọng không lú, mà là láu!

Ngày này, 17-2, đúng 40 năm trước, năm 1979, Trung Cộng tấn công Việt Cộng trên toàn tuyến biên giới phía Bắc. Hệ thống tuyên truyền của ĐCS VN hoạt động với công suất tối đa, khuyếch đại lòng yêu nước của thanh niên Việt Nam. 

Lúc đó không ai dám hát “Việt Nam Trung Hoa núi liền núi sông liền sông, ôi tình hữu nghị sáng như biển Đông…”. Bài ca con cá này VC đã hát suốt thời kỳ nhận viện trợ toàn diện của Trung Cộng để tấn công chính quyền Miền Nam Việt Nam.

Cuộc chiến tranh biên giới giữa VC và TC diễn ra chớp nhoáng trong khoảng một tháng nhưng đã cướp đi trung bình mỗi ngày, mỗi phía hơn 1000 nhân mạng. Quân chủ lực Trung Cộng sau đó kéo về phía bên kia biên giới, tàn sát mọi sinh vật và tiêu hủy mọi thứ, trên đường rút quân.

Sau năm 1979, chiến tranh vẫn âm ỉ ở mức độ cục bộ suốt 10 năm sau đó. Trung Cộng vẫn không ngừng, bằng mọi thủ đoạn, lấn đất, lấn biển. Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc bây giờ đã nằm sâu trong phần đất thuộc quyền kiểm soát của Trung Cộng. Mặt trận biên giới Vị Xuyên 1984 -1989 với trận chiến đẫm máu ở Lão Sơn đâu có nhiều người biết. Báo chí đảng cũng không nói đến trong thời gian xảy ra chiến tranh.

Năm 1988, Lê Đức Anh ra lệnh không nổ súng và toàn bộ sĩ quan, bộ đội Việt Nam đóng ở đảo Gạc-Ma, thuộc quần đảo Trường Sa, đã bị hải quân Trung Cộng tàn sát. Trong suốt 10 năm đó, hệ thống tuyên truyền của ĐCS VN vẫn không nhắc tới những trận đụng độ cục bộ giữa VC và TC. Tại sao? VC phạm những sai lầm chiến thuật, mất nhiều nhân mạng và cứ điểm?

Năm 1989, Đông Âu sụp đổ, và sau đó Liên Bang Xô-Viết tan rã, ĐCS VN mất chỗ dựa, họ buộc phải thương lượng với TC. Nguyễn Văn Linh đang cổ súy cho chính sách “Perestroika” theo mẫu mã của Liên Bang Sô-Viết, buộc phải khựng lại. 

Mật Ước Thành Đô (Tứ Xuyên, Trung Quốc) ra đời năm 1990, và VC bẻ hướng “đổi mới” theo kiểu của Đặng Tiểu Bình. Từ đó, hệ thống tuyên truyền của VC không được phép nói gì về cuộc chiến tranh biên giới năm 1979, cũng như các cuộc đụng độ nhỏ hơn trong 10 năm sau đó. Rồi thì, như “quý vị đã biết”: “16 chữ vàng, 4 tốt” mà Trung Cộng ban cho VC ra đời.

Vài tuần trước, tự nhiên hệ thống tuyên truyền VC lại mở hết các loa về cuộc chiến biên giới 1979. Điều này làm ngạc nhiên không những “bọn phản động” mà các đồng chí “bò đỏ” cũng chẳng hiểu mô-tê, ất giáp gì cả, họ “hớ toàn diện”. 

Các ông GS-TS VC cũng bán tín, bán nghi, bèn phán rằng là phải tránh các từ nhạy cảm như “dã man” v.v… khi nói về sự tàn phá và tàn ác của quân Trung Cộng đối với các phụ nữ và trẻ em ở các tỉnh biên giới khi TC chiếm giữ các nơi này. “Viện Hàn Lâm Khoa Học Xã Hội Việt Nam” mở hội thảo về đề tài này lần thứ HAI, lần thứ nhất vào năm 1979!

Câu hỏi là, tại sao “nín” tới 40 năm, để rồi bây giờ mới cho “xả”? Chơi chiêu: “Trăm Hoa Đua Nở”, “Dụ Rắn Xuất Động”? Không, bởi vì kể từ khi internet và các trang mạng xã hội phát triển, không phải “trăm hoa” mà là “triệu hoa” đua nở, không cần đảng “cho phép”. Luật An Ninh Mạng (i.e. “Animal”) cũng không giải quyết được điều gì. Bắt “thằng” viết, không lẽ không bắt “thằng” “comment”, và rồi cũng phải bắt luôn “thằng” thích/ like và love/ “thả tim”. Bắt hết rồi thì nhốt ở đâu?…

“Gió đổi chiều”? Ngả hẳn về phía Mỹ? Không, cả hai phía Mỹ và VC đều chưa có sự chuẩn bị cho một lộ trình như vậy. Ông Trọng, cách đây không lâu cũng đã tuyên bố là “quan hệ Việt Trung chưa bao giờ tốt đẹp hơn…” và “kiên định đi theo con đường XHCN”.

Vậy thì, hà cớ gì mà cho mở hết “loa phóng thanh” như vậy? 

Trước hết, ai cho phép? Vụ này Trọng không gật đầu, không ai dám làm. Phúc và Ngân không thể đơn phương tự quyết việc này được. Vậy thì tại sao Trọng gật?

Dĩ nhiên không phải là ý của Tập Cận Bình. Tập không tâm thần đến nỗi yêu cầu bộ máy tuyên truyền của Trọng tấn công đảng, nhà nước và quân đội nhân dân Trung Hoa. Vậy là giữa Trọng và Tập có chút vấn đề. Ủa, mới dắt tay nhau đi như “không thể nào gần hơn nữa”, và Trọng ký một loạt 15 văn bản với TC, bây giờ là vấn đề gì?

Chỉ có thể giải thích bằng cách là: Tập muốn Trọng thực thi các văn bản đó, bao gồm mật ước Thành Đô, nhưng Trọng thì bảo rằng, chưa được, cần phải có thời gian. Mật ước Thành Đô, mấy “đồng chí” ký xong, qua ải rồi, ăn nhậu và hạ cánh an toàn hết, bây giờ bảo “tớ” thực thi… “Tớ” cũng “thất thập cổ lai hy” và từ xưa tới nay tớ chỉ có dưới chủ tịch Hồ Chí Minh, còn thì không thua cho bất kỳ một đồng chí TBT nào cả trong lịch sử Đảng CSVN để có thể vừa nắm công an, quân đội, chủ tịch nước và TBT đảng. “Lú” thì là do tụi nó đặt thôi chứ, tớ “đâu có ngu”!

Trong khi đó, quyền hạn của Tập cũng chỉ có sau mức của Mao Trạch Đông lúc còn tại thế chứ tuyệt đối không thua bất kỳ ai cả, kể cả Đặng Tiểu Bình. Tập muốn VN phải là một khu vực tự trị, hay ít nhất phải để Tập kiểm soát biển Đông, trong lúc Tập còn đương quyền, chứ không “hẹn hò” gì cả. Tập không muốn bị Trọng cho “leo cây”, và leo “cho đến bao giờ”.

Vậy thì phải làm sao? Vũ khí, quân đội, kinh tế, tất cả mọi thứ đều bị TC khống chế. Kinh tế? Tiền không đủ để trả tiền lời vay từ ngoại quốc, làm sao đấu với ông chủ nợ của thế giới. Vũ khí, quân đội? Các tướng lĩnh VC quá “tâm tư” trong việc làm kinh tế, nên không đủ tài lực để đương đầu với một cuộc chiến như năm 79, nhất là không có sự hậu thuẫn của một cường quốc. 

Bây giờ, chỉ còn là “nòng” người thôi. Mở “loa” lên để Trọng có cớ nói với Tập rằng: “bác” thấy đấy, tớ bảo chưa được mà, lòng người dân Việt Nam sùng sục thế kia, bác không cho thời gian thì tớ phải làm sao? 

Mở “loa” cho phép hệ thống tuyên truyền, tuyên giáo hoạt động hết công suất về cuộc chiến 1979 sẽ được lòng các đồng chí đi lên từ cuộc chiến chống bành trướng Trung Quốc. Đồng chí X trước đây có nói một câu được lưu chú khá nhiều là “không đánh đổi chủ quyền lấy hữu nghị viển vông…”. Tập ghét câu này của Dũng nên đã giúp Trọng đưa Dũng về: vừa làm “người tử tế”… vừa run. 

Còn Trọng bây giờ cho nguyên cả một bộ máy tuyên truyền phản kích Trung Cộng, như vậy so với các đồng chí trong đảng, Trọng “ngon” hơn đồng chí X nhiều. Các đồng chí “anh hùng các lực lượng vũ trang” lại gần bên tớ, sao lại đứng xa thế kia, đừng sợ… Tớ chỉ “thịt” đồng chí X vì nó vừa ăn tạp vừa láo, chứ các đồng chí thì không việc gì phải sợ…

Mở “loa” vừa được tiếng là “không hèn với giặc” như bọn “phản động” vu vạ. Các ông chửi TC, thì bây giở tôi cũng chửi TC, chúng ta là “khúc ruột” dẫu “ngàn dặm”, bây giờ các ông muốn sao, hử?

Mở “loa” và đăng cai tổ chức hội nghị Trump-Kim, Trọng gởi một thông điệp tới Trump rằng: Ông cứ yên tâm, ông không thích TC, tui cũng vậy. Chừng nào ông còn cho chiến hạm đi tuần ở biển Đông, thì chừng đó TC không nuốt được biển Đông, và tui cũng không cho TC vào hẳn VN, và ông thấy đó “quân của tui đang chửi nó xối xả” đó, ông cứ làm Tổng Thống của ông, tui làm Tổng-Chủ của tui, vậy nhé!

Cái chiêu mở “loa”, “nhứt tiễn xạ hai ba con chim”, thực ra đâu phải dở… Trọng không lú a, mà là “láu” cá!

Nguyên Đại
17 Tháng Hai 2019

Đã đăng trên:
Báo Tiếng Dân

Tiếng Dân Facebook

Đã đọc trên YouTube




01 tháng 12 2018

Cụ đồ xem hát bộ

Nguyễn Tấn Dũng và Trần Bắc Hà
Lâu ngày ra thị xã Bình Định xem hát bộ, cụ Đồ phủi chân ngồi dưới đất (cho nó sang) chăm mắt nhìn lên sân khấu. Một lát…cụ bảo thằng bé ngồi chồm hổm bên cạnh: mày kiếm cho tau cây viết và tờ giấy. Thằng nhóc đi một lát, rồi đem lại cho cụ một cây bút lông và tờ giấy dài như tờ sớ. Cụ gật gù, rồi phóng bút viết:

Trống Bắc dâm-gian hà phải xuống
Kèn Nam còn kẹt dũng hết lên


Rồi bảo thằng nhỏ: mày đem lên dán chính giữa bục sân khấu cho tau. Thằng nhóc làm y chang, rồi về ngồi cạnh ông cụ. Nó cựa quậy, đọc đi đọc lại…Một lát không nhịn được, hỏi ông cụ: là sao hở cụ?

Ông cụ cười khà khà, rồi chỉ lên sân khấu, rồi nói: mày thấy thằng đánh trống ngồi ở phía Bắc cầm dùi đánh đùng đùng không, nó có cái trống to đùng, chắc là mua của tụi Tàu. Nó đánh hoài không mệt là vì trống còn tốt. 

Còn thằng thổi kèn ngồi ở phía Nam thì thổi được mấy cái thì cái kèn bị kẹt, không thổi được nữa, lui về phía sau hậu trường, muốn lên mấy lần nhưng cái kèn của nó cứ bị kẹt, cứ thậm thà thậm thụt hoài, mày không thấy sao. 

Tướng nó cũng còn trẻ, dũng cảm lắm, nhưng cái kèn còn kẹt, làm sao lên. Tiên sư nó, đi thổi kèn hát bộ mà không thủ cái xi-cua, bây giờ vô tuồng rồi, làm sao kịp…cũng may nó cũng tử tế, nên hồi nảy giờ không phá đám…

Dạ, à há…

Nhưng chữ “dâm-gian” là sao, hở cụ? Cụ gỏ nhẹ vào đầu thằng nhóc rồi bảo: người Bắc họ đọc chữ “râm-ran” nghe giống như chữ “dâm-gian” nên tau viết rõ luôn, khỏi tuyên đọc nhầm…Còn mày nói rặt giọng Quảng Nam (giống như Mười Khó) đọc chữ “còn kẹt” phải cẩn thận, khà…khà.

Thằng bé ngẫm nghĩ một chút, rồi cục cựa tiếp: nhưng con coi Facebook, nghe nói ông Trần Bắc Hà đã bị bắt và ông nguyên TT Dũng cũng đang run, câu của cụ nghe sao…sao. Ông cụ nói: mày lên lấy tờ giấy xuống đây. Thằng bé làm y chang. Ông cụ bèn sửa lại:

Trống BẮC dâm-gian HÀ phải xuống
Kèn nam còn kẹt, DŨNG hết lên


Rồi, mày lên dán lại y chang chỗ đó cho tau; để tau coi, cuối cùng thằng kèn nó có lên không cho biết.

Một lát nữa cũng không thấy thằng kèn lên, nó cứ lãng vãng chỗ mấy ông thầy chùa ở sau sân khấu. Ông cụ bực mình bỏ về… Thằng bé lại hỏi: Ơ cụ không ở lại xem hết tuồng, sao về sớm dzậy?? 

Ông cụ đứng phắt dậy: Không tao phải về, thằng Kim Trọng nhà tao đang đốt lò gạch, tao không về coi nó cử lảy (con) Kiều, thì cháy nhà mất, hy vọng nhà tao PHÚC dày chưa bị BẠT, không thì TAI nạn khó lường. dẫu sao nhà tau NGÂN lượng cũng còn hai cục đủ lớn, nếu có chuyện gì cũng không đến nỗi, nhưng tao phải về, chứ thằng TRỌNG nó đốt lò lung tung như Chí Phèo, thì làng Vũ Đại của tao lâm nguy!!!

Rồi ông cụ bỏ về, thằng nhỏ ngồi lại một chút, ngẫm nghĩ rồi lẩm bẩm: Á đù….

Nguyên Đại 
1 Tháng Mười Hai 2018