16 tháng 9 2020

Ý đảng

Phiên tòa xử 29 người bị bắt trong vụ Đồng Tâm
ngày 16/9/202
Sau ba (3) ngày, “phiên tòa” đã kết thúc đối với 29 người bị bắt trong vụ ông Lê Đình Kình. Hai án tử hình phán cho hai người con của ông Kình (Công và Chức) và án chung thân cho cháu nội (Lê Đình Doanh) cùng nhiều mức án nặng nề cho những người khác. Đây quả thực là một màn trình diễn quá tệ của đảng…(không tìm được từ tương xứng) (định so sánh với một màn cải lương; nhưng dàn dựng một vở cải lương cũng không nhanh như vậy, và tội nghiệp cho những nghệ sĩ cải lương).

Chiếm, “cướp đất” là sự kết hợp của hai đảng ủy (bộ quốc phòng + ub Hà nội). Tấn công, giết và phanh thây ông Kình là quyết định của lãnh đạo đảng (ub HN + bộ công an). Tiếp tục, “điều tra”, tra tấn, ép cung, cung cấp chứng cứ (giả) là do lãnh đạo đảng (bộ công an) làm, quyết và duyệt.

Theo sau, trình diễn là: các viên chức “viện kiểm sát”, “thẩm phán” và chủ tọa “phiên tòa” đều do đảng cử. Và, “giàn loa kèn” là: hệ thống báo, đài, ti-vi do đảng kiểm soát và chỉ đạo. Nguyên nhân, dàn dựng, kết quả “phiên tòa” rõ ràng và toàn bộ là ý của đảng (CSVN).

Chính cái cơ chế “độc” đảng lãnh đạo (cướp cũng “tao”, quan cũng “tao”, tòa cũng là “tao”) đó, nó hủy diệt mọi giá trị nhân bản, quyền con người dưới chế độ cộng sản. Vụ Đồng Tâm cho thấy: người dân chỉ có thể ở trong nhà của mình, sống trên đất của mình khi mà đảng chưa muốn cướp. Chống lại? Giết.

Sống trong những dinh thự nguy nga, hưởng những phương tiện vật chất xa hoa, dĩ nhiên đảng không muốn chia cho ai khác, và dùng bạo lực để duy trì sự thống trị của băng-nhóm (“bạo lực cách mạng”, bạo lực chuyên chính vô sản” đấy!). Họ gọi nhau “đồng chí” trong tình huống có thể chia chác quyền lợi (cùng ở trên đầu và cắn và hút máu, nên gọi là “đồng (cái con) chí”). Khi quyền lợi mâu thuẫn, xung đột thì bất đồng “chí” hết (chết hí!). Ngọ, Thanh, Quang…là (bất) đồng chí-hết.

Cái cơ chế đó hủy diệt không những là đối với những người dân vô tội, mà ngay cả chính họ. Khi họ đang ở trên ngôi quyền lực, họ tìm mọi cách để duy trì cái cơ chế đó. Họ không thấy, hoặc không muốn thấy, cái sai sót nghiêm trọng, nguy hiểm, tàn độc của cái cơ chế đó. Ông Trọng (TBT) hiện nay là một ví dụ.

Hôm 3/9/20 vừa rồi, ông nói: không phải lỗi ở cơ chế, vì ở nơi khác người ta vẫn làm tốt cơ mà. Nhưng: ai? ở đâu? làm gì? tốt như thế nào? thì ông không đưa ra chi tiết. Và, nếu tốt thì “thành trì XHCN”, “quê hương cách mạng tháng mười” nơi ông theo học “chủ nghĩa duy vật biện chứng” tại sao lại sụp đổ? Ông không phân biệt được “đống rác” và “giòi bọ” chun ra từ trong đống rác đó. “Đống rác” chính là cái cơ chế độc đảng, mà ông đang làm đảng trưởng; và “giòi bọ” chính là các “đồng chí” của ông.

Khi các “đồng chí” đã vào tù, bị chính cái cơ chế đó nó quật xuống như Chung, Thăng, Thanh… thì có lẽ họ thấy rõ hơn một chút. Cho nên, lời cuối của Trịnh Xuân Thanh và Đinh La Thăng không phải là là “tòa án” là “chủ tọa (và) tòa”, không phải là thề quyết tuyệt đối trung thành với đảng (muộn rồi!), không phải là những mỹ từ dành cho cái cơ chế quyền lực độc trị đó, không phải là lý tưởng cộng sản, không phải chủ nghĩa duy (cái con) vật biện chứng gì sất, mà là: “con xin lỗi bác Trọng”; “con” cắn rơm cắn cỏ lạy bác (Trọng); bác là cái cơ chế; cơ chế là bác, bác tha thì con nhờ, bác bảo tù thì “ba triệu đô” Nguyễn Bắc Son vẫn cứ bị “tròng lộn” án chung thân, như đối với “đồng chí” đã vào tù khác mà bác “đã từng yêu”.

“Nhân họ Hồ chính sự”… “Không có gì quý hơn độc lập tự do”. Độc Lập? Không! (chỉ có “bốn tốt”).Tự Do? Không (chỉ có: Cướp và Giết). Con đường tiến lên CNXH hình như đi được một phần ba: “Không có gì” ngoài “ý đảng”.

Nguyên Đại
16 Tháng Chín 2020

Đã đọc trên YouTube/ 
Vietlive tv/ Ý đảng - ngày 20-09-2020
https://www.youtube.com/watch?v=2vYC2IvEDKI






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét