Hiển thị các bài đăng có nhãn Afghanistan. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Afghanistan. Hiển thị tất cả bài đăng

31 tháng 8 2021

GIẤC MƠ TRỞ LẠI

Bây giờ là 8 giờ sáng ở Saigon, ngày 31 Tháng Tám 2021, vài giờ trước đây, những người lính Mỹ cuối cùng đã rời khỏi A-phú-hãn (Afghanistan). Lịch sử ghi nhận những ngày cuối cùng của họ ở đây, với hàng trăm ngàn người dân tháo chạy khỏi chế độ Taliban. Họ và đồng đội đã giúp đưa hơn 123.000 người dân A-phú-hãn rời khỏi phi trường Kabul, cũng là nơi mà mười ba (13) sinh mạng đồng đội của họ đã mất đi vào tuần trước.

Nhiều người ở A-phú-hãn sẽ không bao giờ quên được sự có mặt của họ ở đây. Cuộc đời của nhiều người đã và sẽ hoàn toàn thay đổi nhờ sự có mặt của họ vào những ngày tháng cuối cùng này. Có lẽ nhiều người trong số họ sẽ không cầm được nước mắt, vì đã không làm được nhiều hơn để giúp cho người dân A-phú-hãn.

Họ là những chiến sĩ của Tự Do. Họ là những anh hùng.

***
Cũng vào đúng giờ này, 8 giờ sáng, ngày cuối cùng của tháng Tư, 1975, có một kết thúc tương tự ở Miền Nam Việt Nam, khi tướng Dương Văn Minh yêu cầu quân đội VNCH buông súng.

Những ngày cuối cùng ở Saigon đã thay đổi nhiều cuộc đời, nhiều gia đình Việt Nam. Nhiều người vẫn cứ chưa quên những giây phút đó, và có lẽ không bao giờ quên.

Gần nửa thế kỷ trôi qua, Việt Nam đã và đang đi về đâu? Người Việt đã chịu những khổ đau như thế nào sau cái ngày cuối cùng đó? Chế độ CS và những sai lầm triền miên của họ đang chứng kiến nhiều ngàn sinh mạng đã và đang mất đi từng ngày.

Có những người lính Mỹ cũng đã rời khỏi Việt Nam, vào những giờ phút cuối cùng đó. Lịch sử đã chứng minh lý tưởng Tự Do mà họ phục vụ là đúng đắn. Sự có mặt của họ vào những ngày cuối cùng ở Saigon đã mở đầu những giấc mơ của hàng trăm ngàn người Việt di tản. Sự trở lại của họ đang là giấc mơ của nhiều triệu người đang khao khát Tự Do ở Việt Nam.

Nguyên Đại
31-08-2021

Hình:
1) Đại tướng Chris Donahue, người lính Mỹ cuối cùng rời khỏi Afghanistan hôm nay, 31-8-2021.
2) Những người Việt di tản khỏi Saigon, ngày 30-04-1975.

Tham khảo:
https://www.usatoday.com/story/news/world/2021/08/30/afghanistan-live-updates/5645806001/
https://www.youtube.com/watch?v=zuYaKVcYLyM

27 tháng 8 2021

KHÔNG THỂ SO SÁNH

Hôm nay, 27-08-2021, hai cuộc đánh bom tự sát đã nổ ra ở phi trường Kabul, Afghanistan giết đi 13 người Mỹ đang phục vụ công việc di tản, 60 người Afghanistan, và làm bị thương nhiều người khác.

Những người này không ở lại để tranh giành tài sản, đất đai, hay quyền lực với “những học trò Hồi Giáo" Taliban. Họ bỏ chạy thục mạng, vì không muốn chia sẻ “thiên đường hạnh phúc” với người chiến thắng. TẠI SAO phải giết họ?



***

Ngày 29-04-1975, hơn 150 quả đạn pháo (rocket) đã bắn vào phi trường Tân Sơn Nhất, Saigon, trong những giờ phút cuối cùng của cuộc di tản. Hai lính Mỹ và hàng ngàn người Việt di tản bị giết chết, một chiếc máy bay C-130 của Không Lực Hoa Kỳ giúp người di tản bị phá hủy.


Những người này không muốn ở lại để hưởng thụ một chế độ mà “giai cấp bị xóa bỏ”, không có cảnh “người bóc lột người”, một xã hội “độc lập – tự do – hạnh phúc”. Họ không muốn gì hết, chỉ biết chạy bán mạng, chạy thật xa, bỏ lại tất cả, không tranh giành bất cứ cái gì với “bên thắng cuộc”. TẠI SAO phải giết họ?

***
Báo đảng những ngày này viết: Taliban là “tàn khốc, hà khắc” không thể so sánh với “quân đội giải phóng” vì “đại thắng mùa xuân 1975” chứng minh “trí tuệ và thao lược” của đảng. Họ đã nói đúng: Taliban không thể so sánh, CSVN dã man hơn gấp nhiều lần.

Nguyên Đại
27-8-2021

Hình:
1) Một người bị thương trong vụ đánh bom ở phi trường Kabul hôm nay. Nguồn: CNN
2) Chiếc VNAF C-130A trúng đạn rocket của VC bốc cháy ở phi trường Tân Sơn Nhất ngày 29-04-1975

Tham khảo:
https://edition.cnn.com/2021/08/26/asia/afghanistan-kabul-airport-blast-intl/index.html

https://www.nytimes.com/1975/04/29/archives/saigon-defenses-attacked-airport-under-rocket-fire-the-following.html

https://cand.com.vn/Chong-dien-bien-hoa-binh/khong-the-danh-dong-su-kien-o-afghanistan-voi-chien-thang-30-4-1975-cua-viet-nam-i625289/

16 tháng 8 2021

TALIBAN CHIẾN THẮNG "ĐẾ QUỐC MỸ"?

Hôm nay các chiến binh Taliban đã chiếm thủ đô Kabul của Afghanistan chấm dứt cuộc chiến tranh với liên quân do Mỹ lãnh đạo ở đây sau 20 năm, kể từ khi hai tòa tháp đôi ở New York bị nổ sập vào ngày 11/9/2001.

Taliban đã chiến thắng quân Mỹ?
Người ta so sánh ngày hôm nay ở Kabul với ngày 30/4/1975 ở Saigon, khi bộ đội cộng sản Việt Nam tiến vào Dinh Độc Lập, phủ Tổng Thống của Việt Nam Cộng Hòa. Nhiều người Việt Nam ngơ ngác thời đó không hiểu sao một quân đội Mỹ đồ sộ lại có thể bị bại trận nhanh như vậy. 

Giờ đây, sau 46 năm, chính họ đã trở thành người Mỹ, có con em là các tướng lãnh trong quân đội Mỹ hiện nay. Ngay cả những người ở bên kia vĩ tuyến trước năm 1975, hiện nay đã có mặt ở Mỹ, là công dân Hoa Kỳ, và có thể có con em làm việc trong các tổ chức, công ty quan trọng trên đất Mỹ. Người Việt, ngoại trừ một số ít có vấn đề tâm lý, đều có câu trả lời rất rõ ràng cho câu hỏi trên.

Các tướng lãnh trong quân đội Mỹ đã chuẩn bị cho ngày hôm nay từ vài ba năm trước đó, khi mà các hành lang chính trị được nối lại giữa quân Mỹ và Taliban, kéo theo các hiệp ước ngưng bắn trong giai đoạn. Cũng vậy, người Mỹ đã chuẩn bị cho ngày 30/4/1975, từ lúc Không Quân Mỹ ngưng oanh tạc Bắc Việt, và sau đó hiệp định Paris được ký kết giữa các chính phủ Mỹ, Việt Nam Cộng Hòa, Cộng Sản Bắc Việt, và cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Dân Tộc Miền Nam Việt Nam, ngày 27/1/1973.

Sau khi tiến vào Afghanistan, đánh bại các căn cứ của Al-Qaeda, quân Mỹ không rút đi, mà ở lại đó xây dựng một chính phủ thân Mỹ, và một quân đội đồng minh mới ở đây. Khác với quân đội Đức Quốc Xã, và quân phiệt Nhật Bản, họ bị quân Mỹ và Đồng Minh đánh bại hoàn toàn, tiếng súng chiến tranh chấm dứt, ngưng hẳn, và họ bắt tay kiến thiết quốc gia sau chiến tranh. Ở Afghanistan và Việt Nam chiến tranh vẫn tiếp diễn sau đó. Việt Cộng nhận vũ khí của Trung Cộng và Nga-Sô cầm chân quân Mỹ ở Việt Nam, sau khi Mỹ đưa Thủy Quân Lục Chiến vào cảng Đà Nẵng năm 1965. Taliban nhận vũ khí của một số quốc gia trong khối Ả Rập và Hồi Giáo tham dự một cuộc chiến hơn 20 năm, cuộc chiến dài nhất trong lịch sử nước Mỹ.

Khối Cộng Sản đã dùng Việt Cộng như một đội quân tiên phong cho cuộc chiến tranh lâu dài với Mỹ. Quân Mỹ không thể hoàn toàn đánh bại quân đội Việt Cộng, trừ khi khai chiến luôn với Trung Cộng và Liên Xô. Chiến trường Việt Nam không thể thắng bằng tiếng súng. Sau khi khai thác mâu thuẫn giữa Trung Cộng và Nga Sô, Hoa-Thịnh-Đốn (Washington) đã thõa hiệp với Bắc Kinh, và rút quân khỏi Miền Nam Việt Nam.

Cũng vậy, cuộc chiến ở Afghanistan không thể chiến thắng bằng súng đạn, trừ khi tấn công luôn vào các đồng minh của Mỹ bao gồm Pakistan và Arab Saudi, trong số những quốc gia đã viện trợ vũ khí cho Taliban chống Mỹ. Mỹ rút quân, và quân Taliban reo hò tiến vào Kabul.

Quân Mỹ đã rút, không tham chiến nữa, năm 1975 ở Miền Nam Việt Nam, và hôm nay 16/8/2021 ở Afghanistan. Hàng Không Mẫu Hạm Mỹ tiến vào Thái Bình Dương, chiến trường sắp tới là ở đó. Đối thủ của Mỹ hiện nay là Trung Cộng, mũi súng của quân Mỹ quay về khu vực Đông Bắc Á. Đó là vấn đề thay đổi trong chiến lược. Chúng ta đều hiểu rất rõ, quân Mỹ không có “thắng” hay “thua” ở Việt Nam năm 1975, và hôm nay cũng vậy, họ cũng không “thắng” hay “thua” tại Afghanistan.

Khổ Đau?
Ừ thì: “dân tộc Việt Nam anh hùng đã chiến thắng hai đế quốc to Pháp và Mỹ”. Ừ thì: “những người học trò Hồi Giáo, cầm súng trường và lựu đạn đã chiến thắng Liên Xô, và liên quân Mỹ-Tây Phương”.

Dân tộc Việt Nam đã quá cay đắng với “chiến thắng” đó, hy vọng điều đau khổ này không lặp lại trên đất nước Afghanistan, nhưng có vẻ như còn quá sớm để có thể nói được điều gì, trong cơn say “chiến thắng” hôm nay.

Mỹ và Đồng Minh “thua” ở Việt Nam, nhưng 15 năm sau đó, toàn bộ khối Cộng Sản ở châu Âu sụp đổ. Điều gì sẽ xảy ra sau khi Mỹ “thua” ở Afghanistan? Thắng, thua là điều có thể tranh cãi, có thể chưa biết rõ ràng sau một vài thập niên.

Nhưng, khổ đau là sự thật, không thể phủ nhận, không thể tranh cãi. Những đau khổ ngút trời của người Việt ở cả hai miền Nam-Bắc trong và sau cuộc chiến là không thể đong đếm. Nước mắt…biển khơi.

Nhìn xác của những người lính trẻ thuộc quân đội của chính phủ Afghanistan trước đây rải rác trong trên các ngọn đồi khô của một đất nước tan hoang sau bao năm dài chiến tranh, những người vài tháng trước đây còn say sưa với lý tưởng dân chủ tự do Tây phương…có nhớ lại thân phận của người lính Việt Nam Cộng Hòa không?

Nhìn những chiến binh Taliban lớn lên trong cuộc chiến dường như chẳng biết gì ngoài súng đạn ngơ ngác trước những gì họ thấy tại thủ đô, tại các dinh thự người Mỹ bỏ lại, có nhớ những bộ đội Trường Sơn ngây ngô, đến tội nghiệp, ngày xưa không?

Nhìn lại cục diện hôm nay và năm xưa để thấy sự thật cuả “thắng” và “thua”. Một dân tộc tránh được chiến tranh mới là một dân tộc chiến thắng, một dân tộc có thể hòa giải những khác biệt mới là một dân tộc thật sự chiến thắng. Bài học đang ghi ở đó bằng lịch sử của dân tộc Việt Nam, bằng lịch sử của dân tộc Afghanistan hôm nay.

Nguyên Đại
16 Tháng Tám 2021

Hình: 
1) [Aamir Qureshi/AFP] Trang đầu trên một nhật báo của Pakistan về Afghanistan.
2) [Time Magazine] Việt Cộng chiếm Sai-gòn ngày 30/4/1975

Đã đăng trên báo Tiếng Dân:

Đã đọc trên YouTube
Vietlive Tivi 20/8/2021