28/11/2021

LỄ TẠ ƠN

Khi con cất tiếng khóc chào đời, mẹ con đã mừng vui biết bao, vì một cuộc sống mới đã được khai sinh từ đó, và mọi người đều thở phào nhẹ nhỏm, nở những nụ cười vui tươi. Con bắt đầu những ước mơ với những giọt nước mắt hạnh phúc khởi đi từ đau đớn của mẹ.
 
Những nghịch lý tuyên sinh như vậy để nhắc nhở con về sự yếu đuối của đời sống mà con có được bắt đầu với những cưu mang. Khai sinh của con ngày đầu tiên đã được viết bằng chữ ơn với dòng mực đỏ thắm có hình dáng mẹ cha. Biết tạ ơn là bài học đầu đời của con.

Rồi con lớn, ngày đầu tiên con đến lớp, khóc thét vì xa mẹ, cảm nhận cô đơn. Mẹ rời con với những âu lo, con ở lại lớp học bắt đầu với những bước chân trượt ngã trong bàn tay nâng đỡ của thầy cô đầu đời. Chữ đầu đời con học, tròn thẳng nét ân sư.

Con hăm hở bước vào đời sống đuổi theo những ước mơ mà con chọn lựa. Con sẽ khó giữ được một công việc, nếu thiếu vắng sự giúp đỡ của những bạn bè, đồng nghiệp cho những ngày tháng đầu tiên khởi việc mưu sinh. Chữ ơn có được từ những chia sẻ với anh chị em, bạn bè.

Mùa lễ tạ ơn ở đây khởi đi từ những người nông dân tạ ơn trời đất, gió hòa mưa thuận, cho một mùa màng bội thu, đã trở thành dịp để con người tạ ơn nhau. Bởi, trời bao la quá, tiếng vọng từ một hành tinh bé nhỏ xa xôi phải vượt qua nghìn năm ánh sáng mới tới được những thiên hà; bởi đất đã quá đủ bao dung để dưỡng nuôi nhiều tỉ sinh linh; con người yếu đuối, bé nhỏ gần nhau, tạ ơn nhau, trước sự chứng giám của trời đất bao la – đó là ý nghĩa quan trọng của mùa Lễ Tạ Ơn.

Mùa tạ ơn sẽ nhiều ý nghĩa không phải với những tiệc tùng ồn ào, mà đôi khi chỉ là một cử chỉ rất nhẹ nhàng. Con cúi chào cha mẹ một sáng nay với tất cả lòng biết ơn và trân trọng. Con cười thật tươi với anh chị em đã dọn cho con một bữa trưa ngon lành. Con bắt tay chân tình với một đồng nghiệp, cảm nhận những chia sẻ thân hữu của họ. Con cúi chào thăm hỏi một bác lao công đã quét sạch lá trên con đường con đi qua, để bước chân con thênh thang trong công viên gần nhà….Tất cả những điều tương tự như vậy là ý nghĩa của mùa Lễ Tạ Ơn.

Ngày đó con đến trường, thầy cô dạy con nên chia sẻ đồ chơi với bạn, con biết nói “cảm ơn” và “xin lỗi” đúng lúc. Con được dạy phải im lặng lắng nghe, trước khi có thể đặt được những câu hỏi, để sau này con có thể chia sẻ những câu trả lời với những người khác. Lòng biết ơn, kính trọng ân sư, khiêm cung với bạn bè sẽ giúp con có được những kiến thức cần thiết, nhưng điều quan trọng hơn là giúp con trưởng thành hơn trong cuộc sống, cho dù con đón nhận bất kỳ một vị trí nào trong xã hội. “Tiên học LỄ” là vậy.
 
Tất cả những điều con học ở trường, giúp con thông thạo một kỹ năng để đóng góp vào đời sống gọi là “VĂN”. Một phần bé nhỏ của cái “VĂN” đó sẽ giúp con trong đời, nhưng không phải là tất cả. Con có thể không xuất sắc về một môn học nào đó ở trường, đừng quá buồn về điều như vậy. Cây cổ thụ cao lớn oằn mình trong bão gió, nhưng đồng cỏ làm cuộc cộng sinh trong mênh mông bình an. Một công viên đẹp không chỉ vì những cây cổ thụ um tùm nhánh lá, nếu thiếu những bãi cỏ xanh mướt, mượt mà.

Con nhớ mùa này LỄ - TẠ ƠN.

Nguyên Đại
28 Tháng Mười Một 2021

19/11/2021

TỜ LỜ VỜ...ĐỜ

Trong giờ giải lao của cuộc họp quốc hội nước CHXHCN VN, có một cuộc đối thoại ngắn giữa Nguyễn Xuân Phúc và Tô Lâm như sau. Phúc mở đầu trước: Sao, cái vụ ăn thịt bò, sao vẫn còn ồn ào quá! Lâm chật lưỡi: chuyện chả có gì anh Phúc ạ, tụi nhỏ nó không cẩn thận làm mình bị vạ lây. Phúc nghiêng nghiêng, cười cười: Phải quản tụi nó cho tốt, chứ nó làm phiền mình lắm. Cuối năm 2016, anh cũng bị một “cú”.
 





Lâm nhớ lại cái vụ “cờ lờ mờ vờ, cờ lờ vờ” mà Phúc đã đăng ký bản quyền hồi đó, nghĩ: ai viết sao, ông cứ cầm giấy đọc như học sinh lớp ba, chứ tụi nhỏ đâu có nghĩ là ông không đọc được: “CLMV” là Cam bốt, Lào, Miến điện và Việt Nam. Vụ đó là tại ông “ít nghiên cứu” [dốt] và và bất cẩn, chứ đâu phải tại tụi nhỏ. Còn vụ của “tui” thì đúng là tin tụi nhỏ quá, nên mới xảy ra chuyện.

Cố dấu một nụ cười bí hiểm, Lâm tiếp: Anh Phúc nói đúng, chuyện đã tưởng êm sau cái vụ lùm xùm ở Cô-Tô, nhưng không hiểu sao thằng em của anh ở Đà Nẵng lại đi bắt một tên (Bùi Tuấn) LÂM bưng TÔ bún bò bắt chước “thánh rắc muối” làm “thánh rắc hành”, làm cho báo chí thế giới có dịp dập tới dập lui cái vụ này.

Đến lượt Phúc khựng lại một chút, nghĩ: cái thằng thiếu tướng công an (VXP) ngu ngốc đó là đệ của mày chứ đâu phải em của tao. Không lẽ từ nay cứ ai bưng thớt hay tô, đi lắc mông theo nhịp là bắt, ai chụm tay theo kiểu của tên đầu bếp thổ (thuộc cánh tả) là bắt hay sao? Rồi bắt vì tội gì? Tội: đi lắc mông, hay tội rắc muối, đường, cát, hành, nghệ…

Rồi Phúc tiếp: Hồi cái vụ của anh, anh cũng để im, không truy cứu, bởi càng đi kiếm thằng chịu tội , thì tụi “phản động” nó càng có “đạn” để “bắn” mình, có chuyện để tụi báo chí nước ngoài “xiên xỏ”. Không lẽ ra đường, cứ đứa nào la lên “cờ lờ mờ vờ” hay “cờ lờ vờ” thì bắt hết à! Rồi nó cũng qua, miễn anh Trọng không hỏi thăm thì mọi chuyện cũng xuôi, coi như mình xui đi.






Lâm phân vân, hỏi một câu xã giao: Vậy chuyện em, anh Phúc có cao kiến gì? Phúc nhìn vào bảng tên Tô Lâm để trên bàn, như bà nhập, Phúc nói lớn: Tờ Lờ Vờ!

Tự nhiên đang nói nhỏ, bổng nhiên Phúc lớn tiếng làm Lâm chưa bắt kịp, hỏi: Là sao? Em chưa hiểu lắm. Phúc nghiêng thêm chút, mắt nháy lia lịa, mỉm cười, từ từ nói, như Gia Cát: Cậu tên Tô Lâm, nghĩa là Tô Lâm, hãy “vờ” đi.

Đến lượt Lâm nghiêng đầu: Không hiểu sao cái tên này hôm nay thông minh dữ ta! Rồi cũng nói lớn: Ý kiến của anh Phúc rất hay, em cảm ơn anh.

Đã hết giờ giải lao, Phúc cười rất tươi, như vừa có một phát kiến lớn, từ từ đi vào phòng họp. Lâm theo sau lẩm bẩm: Tờ Lờ Vờ…Đờ!

Nguyên Đại
19 Tháng Mười Một 2021

11/11/2021

SỰ TÍCH MỘT CÁI TÊN

Đầu tháng 4-2016, khu công nghiệp Formosa của Trung Cộng ở Hà Tĩnh xả hóa chất độc hại làm cá chết hàng loạt tại các tỉnh miền Trung. 

Ngày 22-4-2016, Nguyễn Phú Trọng cùng phái đoàn cán bộ cao cấp của đảng viếng thăm khu công nghiệp Formosa, rất chăm chú và ngưỡng mộ dự án sản xuất thép lớn này. Trọng không có bất cứ một lời nào dành cho nhiều triệu ngư dân miền Trung đang điêu đứng vào lúc đó. Trọng lờ đi…


Tháng 11-2021, đại tướng bộ trưởng công an CSVN há miệng (như cá) đớp miếng thịt bò dát vàng ở Luân-Đôn trong một bữa ăn tối phải trả gần 1 tỷ đồng VNĐ (khoảng $50000 USD). Trong khi nhiều triệu người VN dường như chết đứng (theo đúng nghĩa đen: vì bị nhốt (‘’ba tại chỗ”) và đói) trong đại dịch Covid-19. Trọng cũng lờ đi... 

Chiêu “để lâu cứt trâu hóa bùn” hình như đang được chỉ thị cho toàn bộ hệ thống truyền thông của đảng nằm dưới sự chỉ đạo của ban tuyên giáo sử dụng lại.

Trước đây, có người gọi Trọng là “Lù Trọng Thắng” hay [thằng] “Trọng lú”. Có "lú" hay không thì cũng có người tranh cãi. Nhưng “lờ” thì là chắc chắn không sai. Từ đó có cái tên TRỌNG LỜ trong lịch sử Việt Nam hiện đại.

Nguyên Đại
10 Tháng Mười Một 2021